FAV
Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014
Họ đã nghèo như thế nào
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết "như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân".
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?"
Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - cậu bé trả lời.
Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con.
Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ.
Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng.
Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời
Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng rộng bát ngát và ngút ngàn.
Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác.
Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình.
Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ.
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với Cha cậu rằng: "Con cám ơn Cha vì đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào". Người Cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Có quá nhiều lần trong cuộc sống chúng ta quên mất những gì chúng ta đang có, mà chỉ mải mê lo lắng về những gì mà chúng ta chưa có được.
Những gì không có giá trị với người này lại là tài sản vô giá đối với người kia.
Tất cả những điều đó chỉ tuỳ thuộc vào "cách nhìn" của mỗi người trong chúng ta mà thôi.
Sưu tầm :Internet
Nguồn: internet.
Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012
Hãy gọi cho tôi!
Tình bạn
Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy thật buồn và muốn khóc..
Hãy gọi cho tôi!
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng biết đâu tôi sẽ khóc cùng bạn!
Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy vô cùng đơn độc..
Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ đến bên bạn, chỉ để im lặng không nói một lời, nhưng tôi muốn bạn biết rằng luôn có tôi bên cạnh.
Nếu một ngày nào đó, bạn phân vân trước những quyết định của mình.
Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ không quyết định thay bạn, nhưng có thể giúp bạn vững tâm hơn trước sự chọn lựa của mình.
Nếu một ngày nào đó, bạn gặp thất bại trong công việc.
Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ không đem lại cho bạn một công việc mới, nhưng tôi sẽ giúp bạn tìm thấy một cánh cửa khác của sự thành công.
Nếu một ngày nào đó, bạn vô cùng đau khổ vì phạm phải sai lầm.
Hãy gọi cho tôi!
Tôi không thể sửa chữa sai lầm đó, nhưng tôi có thể giúp bạn nhận ra rằng những sai lầm sẽ giúp bạn trưởng thành và tự tin hơn.
Nếu một ngày nào đó, bạn lo sợ những điều tốt đẹp sẽ qua đi.
Hãy gọi tôi!
Tôi sẽ không níu giữ chúng lại, nhưng tôi giúp bạn hiểu rằng mọi việc đều có những điểm khởi đầu và kết thúc.
Nếu một ngày nào đó, bạn trở nên bế tắc và tuyệt vọng.
Hãy gọi cho tôi!
Tôi không hứa sẽ làm bạn quên đi tất cả, nhưng tôi có thể giúp bạn tìm niềm tin trong cuộc sống.
Nhưng một ngày nào đó, bạn gọi mà không thấy tôi trả lời. bạn hãy đến bên tôi, vì lúc đó tôi đang cần bạn!
(Theo My Friend, Forever)
Hoathuytinh.com
Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012
Con mèo đã chết 1 triệu lần
Có một con mèo đã một triệu năm rồi mà vẫn chưa chết.
Nó đã từng chết đi một triệu lần, rồi sống lại một triệu lần.
Một con mèo vằn bảnh bao.
Có một triệu người đã yêu thương con mèo ấy, và một triệu người đã khóc khi con mèo ấy chết.
Mèo thì chưa khóc lần nào cả.
---
Có khi người chủ của mèo là một ông vua. Mèo ghét nhà vua lắm.
Nhà vua giỏi chiến trận, lúc nào cũng bày chuyện đao binh.Và ngài nhốt mèo vào một cái cũi thật sang trọng để đem theo mình khi ra trận.
Một ngày nọ, mèo trúng phải một mũi tên bay tới, lăn ra chết.
Nhà vua đã ôm mèo vào lòng mà khóc giữa trận chiến.
Rồi nhà vua bèn ngưng chiến, quay về thành, chôn mèo trong vườn ngự.
---
Có khi người chủ của mèo là một thủy thủ. Mèo ghét biển lắm.
Người thủy thủ đã đem mèo theo anh ta đi khắp các đại dương và ghé lại tất cả các hải cảng trên thế giới.
Một hôm, mèo bị rơi từ trên tàu xuống biển. Mèo không biết bơi. Người thủy thủ vội vàng thả lưới vớt mèo lên, nhưng mèo đã chết vì ướt sũng.
Người thủy thủ ôm mèo vào lòng, giờ đây bèo nhèo như chiếc giẻ rách ướt mèm, mà khóc òa lên. Rồi anh ta chôn mèo dưới gốc cây trong công viên nơi một thành phố cảng xa lạ.
---
Có khi người chủ của mèo là một người làm trò ảo thuật trong gánh xiếc. Mèo ghét gánh xiếc lắm.
Ngày ngày, người làm trò ảo thuật nhốt mèo vào một cái hộp, rồi dùng cưa cưa chiếc hộp ra làm đôi, sau đó lại lấy mèo từ trong hộp ra, vẫn còn nguyên vẹn, và khán giả vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt.
Một hôm người làm trò ảo thuật đã lỡ tay cưa mèo đứt làm đôi thật. Ông ta cầm xác mèo đã bị đứt làm đôi, mỗi tay một nửa, mà khóc rống lên.
Không ai vỗ tay cả. Người làm trò ảo thuật đã chôn mèo ở đằng sau rạp xiếc bé như cái chòi .
---
Có khi người chủ của mèo là một tên kẻ trộm. Mèo ghét tên trộm lắm.
Tên trộm đem mèo theo bên mình khi hắn đi rón rén như mèo vòng quanh những góc phố tối tăm.
Tên trộm chỉ vào những nhà có nuôi chó. Trong lúc chó mải gầm gừ với mèo thì tên trộm cậy tủ sắt.
Một hôm, mèo bị chó cắn chết.
Tên trộm ôm mèo cùng với những viên kim cương mà hắn đã ăn trộm được, vừa khóc vừa lầm lũi đi giữa phố khuya. Rồi hắn về nhà chôn mèo trong khu vườn nhỏ.
---
Có khi người chủ của mèo là một bà cụ già sống cô độc một mình. Mèo ghét cay ghét đắng bà cụ già .
Bà cụ ngày ngày ôm mèo mà nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ nhỏ.
Mèo nằm ngủ suốt ngày trên đùi của bà cụ.
Rồi mèo chết vì già yếu. Bà cụ già lụ khụ đã ngồi khóc suốt một ngày bên xác mèo đã già khụ.
Bà cụ chôn mèo dưới gốc cây trong khu vườn nhỏ.
---
Có khi người chủ của mèo là một cô bé. Mèo ghét cay ghét đắng cô bé.
Cô bé cõng mèo trên lưng, và ôm mèo thật chặt trong tay khi ngủ. Cô chùi mặt vào lưng mèo mỗi khi khóc.
Một hôm, mèo bị sợi dây của chiếc địu sau lưng cô bé vướng vào cổ mà chết.
Cô bé ôm mèo với cái đầu đã bị thắt gẫy nơi cổ mà khóc suốt một ngày. Rồi cô chôn mèo dưới gốc cây trong vườn.
---
Mèo đã chết không biết bao lần nhưng chẳng hề chi.
Một lần mèo chẳng phải là của ai cả, mà là mèo hoang.
Đó là lần đầu tiên, mèo được là của chính mình. Mèo yêu chính mình lắm.
Là vì mèo đã trở thành một con mèo vằn bảnh bao.
Mèo cái nào cũng mong được mèo để mắt tới.
Có con đem đến cho mèo một con cá lớn. Có con tặng mèo một con chuột hảo hạng.
Có con đem đến tặng mèo cả quả matatabi quý hiếm mà giống mèo rất thích. Lại có con còn liếm cả những đường lông vằn vện của mèo.
Mèo nói:
-Ta đã từng chết một triệu lần rồi chứ bộ. Đâu phải đợi tới bây giờ. Vớ vẩn!
Là vì mèo chỉ yêu chính mình hơn bất cứ ai khác.
---
Chỉ có một con mèo duy nhất đã không ngó ngàng tới mèo, một con mèo trắng thật đẹp.
Mèo đến bên mèo trắng, bảo:
-Ta đã từng chết một triệu lần rồi đó nghe.
Mèo trắng chỉ đáp :
-Ờ.
Mèo hơi tức mình. Vì mèo yêu chính mình mà lại.
Ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa, mèo tới chỗ mèo trắng, hỏi :
- Chưa sống trọn một lần nào, phải không?
Mèo trắng chỉ đáp :
-Ờ.
Một hôm, mèo đến trước mặt mèo trắng, nhào lộn luôn một lúc ba vòng, rồi bảo :
-Ta đã từng ở với một người làm xiếc.
Mèo trắng chỉ đáp:
-Ờ.
-Ta đã ..một triệu lần..
Mèo ấp úng, rồi đánh tiếng hỏi mèo trắng.
-Cho ở bên cạnh nghe ?
Mèo trắng đáp:
-Vâng.
Thế là mèo ở lại bên cạnh mèo trắng.
Mèo trắng sinh được một đàn mèo con xinh xắn.
Mèo cũng không bao giờ còn nói:
-Ta đã ..một triệu lần..
Bây giờ mèo đã yêu mèo trắng và bầy mèo con hơn cả chính mình.
Chẳng bao lâu đàn mèo con lớn lên và đi đâu hết cả, mỗi con một ngả.
Mèo mãn nguyện bảo:
-Lũ chúng nó đã khôn lớn cả rồi.
Mèo trắng đáp :
-Vâng.
Và dịu dàng kêu nho nhỏ trong cổ .
Mèo trắng đã hơi có dáng vẻ của một bà cụ. Mèo cũng kêu nho nhỏ trong cổ, ra chiều âu yếm đáp lại.
Mèo chỉ mong sẽ sống lâu, mãi mãi cùng với mèo trắng.
---
Rồi đến một ngày, mèo trắng nằm yên bất động bên cạnh mèo.
Lần đầu tiên trong đời, mèo khóc. Mèo đã khóc từ sáng đến tối, từ tối đến sáng, rồi lại từ sáng đến tối và rồi lại từ tối đến sáng, cứ thế... Mèo đã khóc một triệu lần.
Trời sáng, rồi lại tối, mèo cứ khóc mãi, cho đến một hôm mèo không còn khóc nữa.
Mèo đã yên nghỉ bên cạnh mèo trắng.
Mèo không bao giờ còn sống lại một lần nào nữa...
Nguyên tác : Hyakumankai ikita neko, Sano Yoko vẽ và viết.
Đây là một truyện nhi đồng nổi tiếng tại Nhật Bản, đã được đưa vào danh sách các truyện chọn lọc dành cho trẻ em. Nhưng có lẽ truyện viết dành cho cả người lớn. Các hiệu sách cho biết đây cũng là cuốn sách được các cô gái Nhật mua làm quà tặng nhân ngày lễ Tình yêu Valentine.
Truyện xuất bản lần đầu vào năm 1977, và cho đến năm 2006 đã tái bản đến lần thứ 86.
Bạn may mắn hơn bao nhiêu người?
· Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có áo quần để mặc, có mái nhà che đầu và một nơi nghỉ qua đêm là bạn đã giàu hơn 75% thế giới này.
· Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng, bạn thuộc 8% những người giàu nhất trên thế giới này.
· Nếu sáng nay bạn thức dậy thấy mình khỏe hơn ngày hôm qua mọt chút thì bạn đã may mắn hơn một triệu người không thể sống qua nổi tuần này.
· Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nỗi nguy hiểm của chiến tranh, cô đơn và tù tội, đau đớn của tra tấn, vật vã của đói khát, bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người của thế giới.
· Nếu bố mẹ bạn còn sống và còn hạnh phúc bên nhau thì so với thế giới trường hợp của bạn không nhiều đâu.
· Và cuối cùng, nếu bạn đọc được những thông điệp này thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỉ người trên thế giới này chẳng bao giờ đọc được thứ gì cả.
(theo internet)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)